Người bị suy giáp sống được bao lâu nếu điều trị đúng cách?

Chào bạn, tôi hiểu nỗi lo lắng của bạn hoàn toàn chính đáng. Nhưng xin hãy yên tâm: với điều trị đúng và đều đặn, người bị suy giáp hoàn toàn có thể sống thọ như người bình thường, thậm chí không cảm thấy khác biệt gì trong sinh hoạt hằng ngày. Suy giáp không phải là bản án tử, mà là một rối loạn nội tiết có thể kiểm soát rất tốt nếu được phát hiện sớm và điều trị kiên trì.
Nguyên nhân và bản chất của suy giáp
Suy giáp xảy ra khi tuyến giáp không sản xuất đủ hormone tuyến giáp (T3 và T4) để đáp ứng nhu cầu chuyển hóa của cơ thể. Một số nguyên nhân phổ biến bao gồm:
– Thiếu i-ốt kéo dài: Đây là nguyên nhân hàng đầu ở các vùng thiếu i-ốt trong khẩu phần ăn. I-ốt là nguyên liệu thiết yếu để tổng hợp hormone tuyến giáp.
– Viêm tuyến giáp Hashimoto: Một bệnh tự miễn, trong đó hệ miễn dịch tấn công chính tuyến giáp, làm suy giảm chức năng tuyến. Đây là nguyên nhân phổ biến nhất ở các nước có chế độ ăn đủ i-ốt.
– Hậu quả sau điều trị: Như cắt tuyến giáp, xạ trị iod phóng xạ hoặc dùng một số thuốc ảnh hưởng đến chức năng tuyến giáp.
– Rối loạn tuyến yên hoặc vùng dưới đồi: Hiếm hơn, nhưng cũng có thể gây suy giáp thứ phát do thiếu TSH (hormone kích thích tuyến giáp).
Dấu hiệu cảnh báo suy giáp cần đi khám
Nhiều người chủ quan vì triệu chứng suy giáp thường âm ỉ, dễ nhầm với mệt mỏi thông thường. Tuy nhiên, bạn nên đi khám nếu có:
– Mệt mỏi kéo dài, uể oải, khó tập trung dù đã nghỉ ngơi đầy đủ.
– Tăng cân không rõ nguyên nhân, kèm theo da khô, tóc rụng, sợ lạnh.
– Nhịp tim chậm bất thường (<60 lần/phút), táo bón mạn tính.
– Trầm cảm, giảm ham muốn tình dục, rối loạn kinh nguyệt ở phụ nữ.
– Bướu cổ (cổ to lên) hoặc cảm giác nặng ở cổ.
Đặc biệt, nếu bạn đang mang thai hoặc có kế hoạch mang thai, việc tầm soát suy giáp càng quan trọng — vì suy giáp không kiểm soát có thể ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự phát triển trí não của thai nhi.
Cách điều trị và kiểm soát suy giáp hiệu quả
Hiện nay, suy giáp không thể “chữa khỏi” hoàn toàn, nhưng có thể kiểm soát gần như 100% nhờ liệu pháp thay thế hormone:
– Thuốc levothyroxine: Đây là dạng tổng hợp của hormone T4, được dùng mỗi ngày một lần vào buổi sáng lúc bụng đói. Hiệu quả điều trị phụ thuộc vào việc dùng thuốc đều đặn và đúng liều.
– Theo dõi định kỳ: Tôi thường yêu cầu bệnh nhân xét nghiệm TSH mỗi 6–12 tuần trong giai đoạn điều chỉnh liều, sau đó 6–12 tháng/lần khi đã ổn định. Mục tiêu là giữ TSH trong khoảng tham chiếu phù hợp với từng độ tuổi và tình trạng sức khỏe.
– Không tự ý ngưng thuốc: Dù bạn cảm thấy “khỏe lại”, việc ngưng thuốc sẽ khiến triệu chứng tái phát và có thể dẫn đến biến chứng.
Chế độ ăn và lối sống hỗ trợ điều trị
Dinh dưỡng không thay thế thuốc, nhưng đóng vai trò hỗ trợ rất quan trọng:
– Bổ sung i-ốt hợp lý: Qua muối i-ốt, hải sản, trứng, sữa — nhưng không lạm dụng vì thừa i-ốt cũng có thể gây rối loạn tuyến giáp.
– Thực phẩm giàu selen: Như hạt Brazil, cá ngừ, trứng — giúp chuyển hóa hormone tuyến giáp hiệu quả hơn.
– Hạn chế goitrogen thô: Các loại rau họ cải (bông cải xanh, cải xoăn, cải bắp) có thể ức chế hấp thu i-ốt nếu ăn sống với lượng lớn. Nên nấu chín và ăn điều độ.
– Tránh uống thuốc cùng thực phẩm gây cản trở hấp thu: Như sữa, canxi, sắt, đậu nành — nên cách thuốc levothyroxine ít nhất 4 giờ.
Biến chứng nguy hiểm nếu bỏ qua suy giáp
Nếu không được điều trị, suy giáp có thể dẫn đến những hậu quả nghiêm trọng:
– Rối loạn mỡ máu và bệnh tim mạch: Tăng cholesterol LDL, xơ vữa động mạch, suy tim.
– Hôn mê phù niêm (myxedema coma): Một cấp cứu nội khoa hiếm gặp nhưng đe dọa tính mạng, thường xảy ra ở người già suy giáp nặng, biểu hiện bằng hạ thân nhiệt, lú lẫn, hôn mê.
– Vô sinh, sảy thai, tiền sản giật: Ở phụ nữ chưa được điều trị khi mang thai.
Trong hơn 15 năm làm việc tại phòng khám nội tiết, tôi đã gặp rất nhiều bệnh nhân suy giáp sống khỏe mạnh, sinh con, làm việc và vui chơi như người bình thường — miễn là họ tuân thủ điều trị. Suy giáp không rút ngắn tuổi thọ nếu được kiểm soát tốt. Điều quan trọng nhất không phải là “bệnh có khỏi không”, mà là bạn có sẵn sàng đồng hành cùng bác sĩ trong hành trình điều trị lâu dài hay không.
Nếu bạn vừa được chẩn đoán, đừng hoảng loạn. Hãy coi đây là lời nhắc nhở để chăm sóc bản thân kỹ lưỡng hơn — và tin tôi, bạn hoàn toàn có thể sống trọn vẹn, khỏe mạnh và hạnh phúc.