Bị lạnh run người nhưng không sốt có đáng lo không?

Chào bạn,
Cảm giác lạnh run người nhưng không sốt là một triệu chứng khá phổ biến và có thể xuất phát từ nhiều nguyên nhân khác nhau – từ những yếu tố sinh lý đơn giản đến các tình trạng bệnh lý cần được đánh giá kỹ. Trong nhiều trường hợp, đây không phải là dấu hiệu nguy hiểm, nhưng đôi khi lại là “tiếng chuông” cảnh báo từ cơ thể mà bạn không nên bỏ qua.
Dưới đây, tôi sẽ chia sẻ rõ hơn để bạn hiểu nguyên nhân, khi nào cần đi khám, và cách xử trí phù hợp.
Nguyên nhân phổ biến gây lạnh run người mà không sốt
Cảm giác ớn lạnh kèm run rẩy (còn gọi là “rét run”) xảy ra khi cơ thể phản ứng với sự thay đổi nhiệt độ nội tại hoặc kích thích thần kinh – ngay cả khi thân nhiệt vẫn bình thường. Một số nguyên nhân thường gặp bao gồm:
– Rối loạn lo âu hoặc căng thẳng tâm lý: Khi bạn lo lắng quá mức, hệ thần kinh giao cảm bị kích hoạt, gây co mạch ngoại biên, vã mồ hôi lạnh và cảm giác ớn lạnh – dù không có nhiễm trùng hay sốt.
– Hạ đường huyết: Đặc biệt ở người đái tháo đường hoặc ăn uống thất thường, mức đường huyết giảm đột ngột có thể gây run, vã mồ hôi, lạnh người và cảm giác bồn chồn.
– Rối loạn nội tiết: Suy giáp (giảm hormone tuyến giáp) làm chậm chuyển hóa, khiến cơ thể dễ cảm thấy lạnh, mệt mỏi và run nhẹ.
– Thiếu máu: Khi lượng hemoglobin thấp, cơ thể không đủ oxy để duy trì nhiệt độ ổn định, dẫn đến cảm giác lạnh buốt tay chân và run rẩy.
– Rối loạn thần kinh thực vật: Tình trạng mất cân bằng giữa hệ giao cảm và phó giao cảm có thể gây ra các phản ứng “giả sốt” như lạnh run, tim đập nhanh, vã mồ hôi – dù thân nhiệt hoàn toàn bình thường.
Khi nào bạn nên đi khám bác sĩ?
Mặc dù nhiều trường hợp lạnh run không sốt là lành tính, bạn nên chủ động đi khám nếu xuất hiện kèm theo các dấu hiệu sau:
– Run rẩy kéo dài hoặc tái phát thường xuyên, ảnh hưởng đến sinh hoạt hàng ngày.
– Mệt mỏi kéo dài, sụt cân không rõ nguyên nhân, da khô, tóc rụng (gợi ý suy giáp).
– Chóng mặt, vã mồ hôi lạnh, tim đập nhanh sau khi nhịn ăn hoặc vận động mạnh (nghi ngờ hạ đường huyết).
– Lo âu, hồi hộp, mất ngủ kèm theo cảm giác “sắp ngất” – có thể là cơn hoảng loạn (panic attack).
– Tê bì, yếu cơ hoặc rối loạn cảm giác – cần loại trừ nguyên nhân thần kinh.
Trong phòng khám, tôi thường yêu cầu xét nghiệm máu cơ bản (công thức máu, đường huyết, TSH) để sàng lọc các nguyên nhân nội khoa trước khi nghĩ đến yếu tố tâm lý.
Cách giảm triệu chứng và phòng ngừa tái phát
Nếu nguyên nhân không nghiêm trọng, bạn có thể cải thiện tình trạng bằng một số biện pháp đơn giản:
– Giữ ấm cơ thể: Mặc đủ ấm, đặc biệt ở tay, chân và vùng cổ – ngay cả khi thời tiết không lạnh.
– Ăn uống đều đặn, đủ chất: Tránh bỏ bữa, đặc biệt nên ăn sáng và có bữa phụ nếu dễ hạ đường huyết.
– Tập thở sâu và thư giãn: Kỹ thuật thở 4-7-8 (hít vào 4 giây, giữ 7 giây, thở ra 8 giây) giúp làm dịu hệ thần kinh giao cảm, giảm cảm giác run lạnh do lo âu.
– Vận động nhẹ nhàng hàng ngày: Đi bộ 20–30 phút giúp cải thiện tuần hoàn và ổn định hệ thần kinh thực vật.
– Không tự ý dùng thuốc an thần hay thuốc giảm run: Việc lạm dụng có thể che lấp triệu chứng và làm chậm chẩn đoán nguyên nhân thật sự.
Lưu ý đặc biệt với phụ nữ và người lớn tuổi
Ở phụ nữ, cảm giác lạnh run không sốt đôi khi liên quan đến rối loạn nội tiết trong chu kỳ kinh nguyệt, tiền mãn kinh hoặc thiếu sắt sau sinh. Trong khi đó, người lớn tuổi có thể bị run lạnh do suy giáp thầm lặng hoặc tác dụng phụ của thuốc (như chẹn beta, thuốc hạ huyết áp). Vì vậy, đừng chủ quan nếu triệu chứng kéo dài trên 1–2 tuần.
Cảm giác lạnh run người nhưng không sốt thường không nguy hiểm, nhưng lại là “tấm gương phản chiếu” khá trung thực về tình trạng nội tiết, chuyển hóa hoặc tâm thần kinh của bạn. Đa số trường hợp tôi gặp trong phòng khám đều liên quan đến stress hoặc thiếu máu – hoàn toàn có thể điều chỉnh được nếu phát hiện sớm. Tuy nhiên, nếu triệu chứng tái diễn, ảnh hưởng đến chất lượng sống, bạn nên đi khám để loại trừ các nguyên nhân tiềm ẩn. Đừng để nỗi lo “không biết mình bị gì” kéo dài – vì đôi khi, chỉ cần một xét nghiệm máu đơn giản là đủ để trấn an và định hướng điều trị đúng.







